Chương 1: Điều tra.
Màn đêm tịch mịch, yên tĩnh đến đáng sợ. Bao trùm cảnh vật là một màu đen thẳm. Một cơn gió thổi nhẹ, cũng đủ lạnh đến xuyên qua cả da thịt, lan vào cốt tủy ở bên trong.
Trong khung cảnh tịch mịch ấy, một căn phòng nhỏ vẫn sáng đèn. Bạch Tưởng Lâm ngồi trên ghế, tay cầm một xấp giấy ghi những thông tin quan trọng, ánh mắt chăm chú đọc từng chữ, từng chữ, đôi tai đeo hai chiếc tai nghe màu đen. Cô thản nhiên dựa vào lưng ghế, thi thoảng, tay lại nhẹ nhàng lật giấy, hàng lông mày nhíu lại, phong thái thật lạnh lùng. Continue reading